Kỳ 4: Muôn dặm đường dài...
Đường xa mang theo bao nỗi lo lắng, hồi hộp, tuy đã nhận con nuôi là sinh viên Campuchia nhưng đây là lần đầu tiên các ông bố, bà mẹ Việt mới đặt chân tới nước bạn và trực tiếp gặp cha mẹ của các em. Do rơi vào thời điểm mùa thi nên các em không thể cùng ông bố bà mẹ Việt cùng sang Campuchia mà chỉ có thể gửi quà, cùng bao lời nhắn nhủ yêu thương đến gia đình.
Với gia đình ông Đỗ Kỳ Công sẽ có kỷ niệm đáng nhớ khi Đoàn tổ chức gặp gia đình con nuôi Huon Leang Hour ngay tại trụ sở Hội Khmer-Việt Nam tại Campuchia. Đại diện 2 gia đình gặp nhau, vui mừng, xúc động và cùng trao món quà lưu niệm ý nghĩa.

Với ông Van Da -cha sinh viên Vann Borin, tuy gia đình nhận nuôi con là bà Nguyễn Thị Chi Kiều không thể tháp tùng đi cùng đoàn dịp này nhưng rất vui khi đón đoàn tại nhà. Từng qua Việt Nam năm 2023 nên lần này khi tiếp đoàn, ông nhận ra có rất nhiều người quen của Mặt trận thành phố. Đồng chí Ngô Thanh Sơn - Trưởng đoàn đại biểu gia đình Việt Nam giao lưu với gia đình của sinh viên Campuchia đang học tập tại TPHCM trò chuyện thân tình, chia sẻ nhanh tình hình của các em sinh viên tại Việt Nam, mong gia đình yên tâm vì các em luôn được các ông bố bà mẹ Việt quan tâm, chăm sóc yêu thương. Ông Van Da cảm ơn sự quan tâm của Đoàn và rất tin tưởng tính nhân văn, sự thành công của chương trình, hy vọng con ông sẽ có kết quả học tập tốt đẹp ở Việt Nam.

Ngôi nhà nằm trong ngõ hẻm, cả đoàn xuống xe đi bộ. Không ngăn được sự xúc động dâng tràn, bà Quách Kim Lan khi gặp gia đình sinh viên Kim Limmengly ban đầu nghẹn lời, khóe mắt rưng rưng, chỉ có thể trao qua những cái nắm tay thật chặt. Mãi sau chị mới chia sẻ được trước khi sang đây, chị hỏi con rất kỹ: “Cha mẹ con thích gì để mẹ mua cho đúng ý”. Khi con nói Ba thích uống cà phê và mẹ rất thích ăn bánh pía, chị đã chuẩn bị phần quà to đúng như ý thích và còn tặng thêm cho gia đình con nuôi 1000 ria. Chị chia sẻ: được đến thăm đất nước Campuchia xinh đẹp chị rất vui, thấy nhà con đẹp, gia đình đón tiếp nồng hậu. Với chị đây là một kỷ niệm thật khó quên bởi đến thăm nhà con nuôi đúng dịp mùng 5 tháng 5 nên được gia đình đãi ăn bánh truyền thống rất ngon.

Trong chuyến công tác tại Campuchia đợt này, cậu con nuôi những năm trước đây của ông Nguyễn Văn Triệu khi ở Việt Nam biết tin đã có mặt ở sân bay để đón đoàn cùng cha nuôi. Cậu sinh viên du học ở Việt Nam năm nào giờ đang làm việc tại sân bay quốc tế Phnom Pênh. Cha con ôm chầm nhau sau khoảng thời gian dài xa cách, câu chuyện hối hả gấp rút vì đoàn còn phải tiếp tục lên đường với đoạn đường dài trước mặt.

Dù đã có địa chỉ trong tay nhưng để tìm đường đến nhà các bạn sinh viên là một chuyện không dễ bởi đường khá xa, xe công ty du lịch khá to nên việc di chuyển có chút khó khăn và chưa kể bị ùn tắc giao thông. Đến nhà sinh viên Ly Puthea, do gia đình năm 2023 đã sang Việt Nam nên trong câu chuyện của hai bà mẹ Diệp Kim Hằng với Bà Chey Eng cũng vui hơn, cởi mở và thân thiện hơn. Trao đổi thông tin nhanh về tình hình học tập, sức khỏe của con, và mẹ Kim Hằng đã tặng gia đình con nuôi bức tranh làm kỷ niệm. Bà Chey Eng gửi tặng lại bộ trang phục khá đẹp, bắt mắt. Nếu không phải tiếp tục cuộc hành trình, có lẽ câu chuyện của hai bà mẹ cũng chưa biết khi nào chấm dứt. Ra tận chỗ đậu xe ở ngoài đường để tiễn đoàn, giây phút chào tạm biệt, không ai bảo ai, hai bà mẹ bỗng ôm chầm lấy nhau, bởi họ hiểu nỗi lòng cha mẹ, xa nhà mỗi thành công nhỏ của con cái đều là niềm vui không gì sánh được đối với cha mẹ.

Khi thấy đoàn đến, gia đình em Lun Leangchheng rất mừng, nhà đã chuẩn bị món bún cá truyền thống thật ngon chiêu đãi đoàn. Mẹ nuôi Trương Thúy Uyên gọi video call để con gái nói chuyện với ba mẹ ruột của mình. Được biết ngoài giờ học, em Lun còn làm thêm, kỳ này biết Mẹ nuôi sang Campuchia, em nhờ mẹ Uyên cầm giúp 200 usd gửi về cho gia đình. Chị Thu Uyên tâm sự: “cháu rất ngoan, học giỏi, luôn cố gắng vươn lên trong học tập, do đang bận thi nên không thể về thăm gia đình nhưng có nhờ gửi món quà về cha mẹ là cả tấm lòng của người con ở xa hướng về ba mẹ và kèm một lời hứa: ba mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng học thật tốt !”. Ông Nguyễn Văn Triệu - thành viên trong đoàn cho biết thêm: trước giờ Lun là sinh viên giỏi nhất trong tỉnh, nhà khó khăn nhưng em luôn cố gắng, năm nào cũng được giấy khen. Bận rịn giây phút chia tay, cái vẫy tay chào tạm biệt, cái ôm như truyền hơi ấm và sẻ chia bao tình cảm giữa 2 bà mẹ: “xin chị đừng lo lắng, bé Lun đã có em lo !” .

Trời mưa, con đường đất một đoạn xa dẫn đến nhà em Chhoun Limeng. Hai gia đình gặp nhau mừng rỡ. Câu chuyện cởi mở hơn khi mọi người nghe ông Nguyễn Hoàng Ân chia sẻ thêm thông tin: “giai đoạn 1985-1988 ông là bộ đội trung đoàn 594 bảo vệ sân bay Siem Reap và bộ tư lệnh mặt trận 479”. Ba của em Chhoun Limeng hiện cũng đang công tác tại sân bay Siem Reap. Hai vợ chồng luôn cảm ơn gia đình ông Ân đã quan tâm, yêu thương con mình, cả hai vợ chồng cố gắng chụp nhiều hình để lưu lại kỷ niệm cho con về chuyến ghé thăm của cha nuôi Hoàng Ân. Cả hai vợ chồng đều xúc động vì hiếm khi có người ở Việt Nam tới thăm gia đình. Mặc dù còn rất nhiều khó khăn nhưng gia đình sẽ cố gắng tạo điều kiện tốt nhất trong việc họp hành cho con.

Đến tận nhà con nuôi ở Campuchia, lắng nghe chia sẻ trực tiếp từ Cha em Chhey Vorn, Chị Nguyễn Thị Kim Hiền càng chia sẻ, cảm thông với tấm lòng người cha có con đi học xa. Chị trấn an gia đình yên tâm vì ở Việt Nam gia đình chị yêu thương cháu như một thành viên trong gia đình, luôn quan tâm, chia sẻ cùng con mọi chuyện. “Cháu đã có thêm một gia đình bao bọc và yêu thương vì thế anh cũng đừng lo lắng!”. Cứ thế câu chuyện kết nối khi Chị kể từ chuyện học hành, đến những buổi cuối tuần con về quây quần bên gia đình. Trong ánh mắt người đàn ông rất hiền lành và chân chất ấy như được thắp lên niềm tin mãnh liệt: nơi ấy, con của mình học tập tốt và được sống trong tình yêu thương !

Xin cảm ơn tấm lòng của những người cha, người mẹ, chắc chắn tình yêu ấy sẽ không bao giờ phai nhạt, nó luôn tồn tại và ấm áp trong tim những đứa con đến suốt cuộc đời.
Bài: Trúc Mai, Ảnh: Thu Duyên